Câu chuyện 1: Taxi ở Sân bay Suvarnabhumi

Ở sân bay muốn bắt taxi là phải lại máy lấy số thứ tự. Taxi 7 chỗ bên Thái rất ít nên thường phải đợi một lúc mới có. Lần đầu tiếp cận đc chiếc taxi đầu tiên là một chú cũng lớn tuổi, vui tính. Chú hỏi đi mấy người, mình nói 6, cái chú nhìn hơi ngạc nhiên rồi mở cửa sau lấy cái lốp xe cũ ra đặt lên trên nóc ??? Cả đám đứng hình vài giây nhìn chú chỉnh lại ghế, suy nghĩ có nên đợi chiếc khác không?!??! Thôi thấy chú nhiệt tình quá nên leo lên rồi tới đâu thì tới. Đoạn lên xe thì phát hiện thêm sau cốp xe có nguyên bình ga nữa. Móa hồi hộp vkl. Lỡ rồi nên để yên cho chú chạy với tốc độ bàn thờ về Bangkok…

Câu chuyện 2: Giao thông ở Bangkok

Traffic ở Bangkok rất kinh khủng, giờ cao điểm kẹt xe cả mấy cây số. Gọi Grab Uber là ngồi chờ trong vô vọng. Có hôm gọi được chiếc Grab mà phải tự đi bộ đến chỗ nó, mồ hôi mồ kê leo vô xe ngồi tưởng xong ai ngờ đứng yên cả nửa tiếng không nhích đc, đành phải xuống đi BTS. Ah BTS là tàu trên không của Thái Lan, nếu biết đi rồi thì thấy đi cái này rất sướng, ngon bổ rẻ. Thuê ks ở gần trạm BTS là một lợi thế rất lớn. Mình ở ks On8 Sukhumvit ngay BTS Nana, đi đâu cũng tiện. Mấy ngày cuối tự tin đi tàu như người Thái ?

Câu chuyện 3: Minivan, Taxi, Tuk tuk,…

Nói chung là mọi loại xe, kể cả thuyền, đều chạy với tốc độ bàn thờ. Cái dm không kẹt xe thì thôi không là vặn ga hết cỡ, độ xe kiểu gì mà chưa đầy 6s lên tới 100-120km/h ??? Taxi lướt như tên lửa, tuk tuk xé gió mà chạy, thuyền lướt sóng nước bắn tung tóe, tóc tai dựng ngược cả lên khỏi cần vuốt keo. Thiệt, hũ wax mang qua còn nguyên. Hài. Ah mà xe ở đây đầu tư ngoại hình khá dân chơi, từ màu sắc tới phụ kiện, thỏa sức sáng tạo ?

Câu chuyện 4: Món ăn Thái

Món Thái nhìn chung cũng dễ ăn, ngon. Đặc biệt là thực phẩm yên tâm về chất lượng và an toàn. Nghe đâu vua Thái Lan là kỹ sư nông nghiệp nên toàn dân đều có ý thức giữ gìn an toàn thực phẩm. Cho nên ra đường thấy đồ ăn là nhào vô, ăn đến hết tiền thì thôi ? Ah trước khi ăn nhớ hỏi giá và hỏi coi có cay ko nhé, không là khỏi ăn luôn. Chỗ mình ưng ý nhất là Food court tầng 6 ở Terminal 21, mỗi người 200 bath là ăn ngập mặt luôn. Thai food will eat your face up =))))

Câu chuyện 5: Trả giá

Thái Lan cũng như VN. Mua gì cũng phải trả giá. Mà người Thái chém cũng hơi ngọt nên mình phải trả giá tích cực lên, đừng sợ chúng nó =)))) Taxi trước khi đi phải bật Grab lên coi khoảng nhiêu Bath rồi trả theo đó là đc, mắc hơn xíu cũng ok, mà thường toàn mắc gấp đôi không ah :))) Tuk tuk cũng vậy, khoảng nửa giá taxi là đi đc, nó ko chịu thì bắt chiếc khác. Đừng lo, chạy xe giang hồ vậy thôi chứ nó hiền khô ah :)))) Đồ ăn, quần áo cũng vậy, dù mình thấy rẻ đi nữa cũng có thể discount đc một ít. Nói chung mua gì cũng phải tốn chút nước miếng.

Câu chuyện 6: Người Thái

Người Thái rất hiền và tốt bụng. Gặp ngoài đường toàn mỉm cười và chào. Mình cũng chào lại. Kẹt xe vậy chứ cũng cứ từ từ mà đi ngay hàng thẳng lối, không bon chen, không chửi thề, không bấm còi inh ỏi, không manh động, cứ bình tĩnh mà đi. Mình qua đường là xe tự dừng lại hết, còn chào và cười nữa. Đi siêu thị mình mua trái cây cũng lựa giùm mấy trái ngon đưa mình, chỉ mình chỗ tính tiền nhanh,… Nói chung cảm thấy người Thái dễ gần, dễ thương. Lúc về có gia đình lên máy bay trễ, lúc sau mới biết là do kẹt xe quá không đi đc, police liền điều xe dọn đường cho du khách ra tới sân bay để kịp chuyến. Chợt thấy vừa vui vừa buồn.

Về tới Sài Gòn, nghe lại tiếng còi xe quen thuộc, dòng người nhốn nháo, xe này cắt đầu xe kia mà chạy, chửi bới um sùm,… Haizz, thôi thì sống đâu quen đó, biết sao giờ.

Lê Vũ